 |
Kho bài viết |
 |
|
Tháng Ba 2023 | T2 | T3 | T4 | T5 | T6 | T7 | CN |
|
|
1 |
2 |
3 |
4 |
5 |
6 |
7 |
8 |
9 |
10 |
11 |
12 |
13 |
14 |
15 |
16 |
17 |
18 |
19 |
20 |
21 |
22 |
23 |
24 |
25 |
26 |
27 |
28 |
29 |
30 |
31 |
|
|
≤ < ≡ > ≥ |
|
|
|
|
 |
Nhận thư điện tử |
 |
|
|
 |
Thành viên online |
 |
|
Thành viên: 0 Khách: 2
Số truy cập: 1668870 |
|
|
|
|
 |
 |
|
 |
Truyện ngắn. Ma Văn Kháng
Trong giây phút, Biên nhận ra tất cả vẻ đẹp thật nhuần nhụy và thuần khiết ở người phụ nữ này. Và như để cưỡng lại cái nhìn bất nhã vào hình sắc lồ lộ sức sống tươi trẻ của chị, Biên đổi thế ngồi, quay mặt lên mũi thuyền. Rồi nhìn thấy một mái chèo ngắn gác ở đó, anh liền quài tay nhấc lên...
 |
|
|
Anh nhận ra cô ngay, dù cô bây giờ đã là một thiếu phụ trông đẫy đà và viên mãn, khác xưa rất nhiều. Mười lăm năm, thời gian đã kịp làm quá nhiều, và cả không kịp làm nhiều việc. Cô cũng nhận ra anh, và luống cuống. Anh thấy có những tia nhìn cảm động ấm áp trong mắt cô, đôi mắt đen và buồn, giờ đây sự mỏi mệt thấp thoáng. Cô cười, vẫn cái cười nhếch miệng quen thuộc. "Anh không ngờ gặp lại em ở đây", anh nói, "Vâng, em cũng không ngờ... Và anh có biết là... em đã nghĩ về anh suốt bao năm qua...". Lời của cô nghe rất thật lòng, thật đến xốn xang, day dứt. "Em bây giờ sống ra sao?", "Em có chồng và hai đứa con. Cuộc sống cũng bình thường như mọi người, không có gì đáng kể. Còn anh?", "Anh cũng không có gì để kể, hơn thế".  |
|
|
Truyện ngắn của Y Ban
... Một thằng bé được mới sinh còn nguyên cả dây rốn nối với bánh rau bị bỏ vào một cái dành lót rơm treo lên nhành cây trong rừng. Thị đi kiếm mật ong nhìn thấy cái dành bèn lấy xuống
 |
|
|
Nguyễn Toàn
(Truyện ngắn đoạt giải tư Cuộc thi Truyện ngắn của Tuần báo Văn nghệ)
 |
|
|
(Truyện ngắn đoạt giải nhì Cuộc thi truyện ngắn của Tuần báo Văn nghệ)
Nguyễn Danh Lam
 |
|
|
(Truyện ngắn đoạt giải nhì Cuộc thi Truyện ngắn của Tuần báo Văn nghệ)
Kiều Bích Hậu
 |
|
|
(Truyện ngắn đoạt giải Nhất cuộc thi Truyện ngắn của Tuần báo Văn nghệ)
Hồ Thị Ngọc Hoài
 |
|
|
Hồi ký của Phan Thị Vàng Anh về Nhà thơ Chế Lan Viên
Một ngày của cha tôi bắt đầu vào lúc bốn giờ. Cha tôi dậy sớm để nấu cơm, nấu nước, rồi sắp vào một cái khay con, một đôi đũa, một cái bát… xong hết mới gọi tôi dậy ăn.
Cha đã để sẵn nước sôi trong nhà tắm, dắt sẵn xe đạp ra ngoài sân… Làm xong hết những việc ấy, cha đi học bài.
 |
|
|
PHAN AN
Ngồi ở quán cà phê. Hỏi ông bạn: "Này, ông nói thật đi, ông nghĩ thế nào về Biển". Phản xạ đầu tiên của ông bạn là chối: "Tôi có quen em nào tên là Biển đâu. Các em nhiều tên bỏ xừ, biết làm sao hết được".
"Biển đây là biển nói chung ấy mà, biển để đi tắm ấy".
 |
|
|
Tôi nghĩ hắn là đàn ông. Còn hắn đoán tôi là phụ nữ. Mọi chuyện rất đơn giản, kể từ khi tôi quen hắn. Rất ngẫu nhiên bằng một tin nhắn. Dĩ nhiên là từ phía hắn, vì tôi không thích mấy cái trò nhăng nhít này. Ấy thế mà tôi lại quen hắn, đến nay là 3 tháng. Thế mới lạ! Và càng lạ hơn nữa khi tôi với hắn không hề biết mặt nhau.  |
|
|
|
|
 |
|