 |
Kho bài viết |
 |
|
Tháng Ba 2023 | T2 | T3 | T4 | T5 | T6 | T7 | CN |
|
|
1 |
2 |
3 |
4 |
5 |
6 |
7 |
8 |
9 |
10 |
11 |
12 |
13 |
14 |
15 |
16 |
17 |
18 |
19 |
20 |
21 |
22 |
23 |
24 |
25 |
26 |
27 |
28 |
29 |
30 |
31 |
|
|
≤ < ≡ > ≥ |
|
|
|
|
 |
Nhận thư điện tử |
 |
|
|
 |
Thành viên online |
 |
|
Thành viên: 0 Khách: 1
Số truy cập: 1668871 |
|
|
|
|
 |
 |
|
 |
Một buổi chiều, Tarzan rủ bầy thú ra suối tắm. Khi tất cả đàn thú đều nhảy hết xuống suối nô đùa. Tarzan mới từ từ cởi bỏ xiêm y ra... Bỗng một con thú nhìn về phía Tarzan cười toáng lên. Và rồi tất cả đàn thú cùng hướng về Tarzan cười rũ rượi. Tarzan khó hiểu, la toáng lên: - Tại sao bọn mày cười? Một con thú đang cười lăn lộn trên đất cố nén cười hỏi: - Ôi! Sao cái đuôi của mày nó lại mọc ở phía trước???
|
|
|
Sau khi sanh hạ cái bọc 100 trứng, Âu Cơ và Lạc Long Quân quyết định chia 50 lên rừng, 50 xuống biển. Vì chàng Lạc vốn là người lanh lợi, lại giỏi toán nên đứng ra lãnh trách nhiệm chia trứng.
 |
|
|
1. Que diêm
Bé Vova vào lớp 1. Để buổi đi học đầu tiên của các cháu được hứng thú, cô giáo bắt đầu bằng trò chơi đố vui.
Cô nghĩ đến cái bàn, rồi đặt câu hỏi :
- Đố các em, trong nhà ta có cái gì bằng gỗ, có 4 chân?
Bé Vova nhanh nhảu:
- Cái ghế ạ
Cô gật gù: Ừ, cái em nghĩ cũng được đấy, nhưng mà câu trả lời của cô là cái bàn.  |
|
|
So với Nguyên Hồng, nhà thơ Trần Nhuận Minh thuộc thế hệ hậu sinh. Vậy nên Trần Nhuận Minh đã rất đỗi bất ngờ và lo ngại khi được chứng kiến bậc cha chú này khóc tức tưởi như một... cậu bé.  |
|
|
Hai vợ chồng cùng ngành xuất bản sách. Đêm tân hôn của họ thật thơ mộng. Họ nói với nhau đủ chuyện từ chuyện yêu đương gia đình, bè bạn, nghề nghiệp.  |
|
|
Một hôm gọi điện về VN nói chuyện với thằng bạn làm nghề lái Taxi. Nó khoe mới tậu được chiếc xe bốn bánh đời năm một chín cũ mèm, thây kệ cũ người mới ta, có cái của riêng mình thì hay rồi, nó còn bảo có mua “In Sẹt rân".  |
|
|
Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất vợ không nói gì!
Vợ là cơm nguội nhà ta
Lại là phở tái của cha láng giềng
 |
|
|
Nhấp một chén trà thơm, ông im lặng ngắm dây tầm xuân ghé vào mép cửa. Gió xuân hây hẩy đẩy những bóng nắng vàng ruộm vào phòng làm cho gương mặt của thầy Đính như bừng sáng…
Đã qua cái tuổi 75, nhưng thầy vẫn nhanh nhẹn và minh mẫn lắm. Xoay quanh câu chuyện về trường lớp, thầy đã đọc cho tôi nghe vài câu đối về các thầy giáo từng là lãnh đạo của ĐH Tổng hợp Hà Nội…
 |
|
|
Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi
Me hiền ru những câu xa vời
À à ơi! Tiếng ru muôn đời
Tiếng nước tôi! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui
Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơi
Phạm Duy (Tình ca, 1953)
 |
|
|
Mê “Truyện Kiều”, Vương Trọng đặt cho con trai đầu của mình tên gọi Vương Liêu Dương (Liêu Dương: quê Kim Trọng). Ông kể: Khi biết vợ có thai cũng là lúc ông nhận nhiệm vụ vào Nam công tác. Và ông ghi ra giấy, yêu cầu vợ khi sinh, nếu là con trai thì đặt Vương Liêu Dương, là con gái đặt Vương Lam Kiều...  |
|
|
|
|
 |
|