Tin tức  |  Diễn đàn  |  Thư viện hình  |  Liên hệ
Thứ bảy,
03.06.2023 13:21 GMT+7
 
 
Kho bài viết
Tháng Sáu 2023
T2T3T4T5T6T7CN
      1 2 3 4
5 6 7 8 9 10 11
12 13 14 15 16 17 18
19 20 21 22 23 24 25
26 27 28 29 30    
 <  > 
Nhận thư điện tử
Email của bạn

Định dạng

Thành viên online
Thành viên: 0
Khách: 3
Số truy cập: 1697198
Tin tức > Phỏng vấn - Trao đổi - Bình văn > Xem nội dung bản tin
Dương Quốc Việt: Quen nhìn một chiều?
[02.01.2022 21:04]

Những cái nhìn của kẻ phản biện, có thể khiến nhiều thực thể xã hội không ưa, nhưng chỉ có những cái nhìn đó, mới làm cho con người có ngày thức tỉnh. Và từ thực tế lịch sử cho thấy, nếu một thực thể chỉ quen với cái nhìn một chiều, thì thật khó có thể thoát khỏi sự suy nhược và tụt hậu.

Chẳng hạn, với con mắt phản biện, người ta sẽ nhìn thấu cái mệnh đề: nếu không làm mất nước, thì sẽ không phải cứu nước. Vì thế, nếu một dân tộc chỉ một mực ca ngợi sự cứu nước, mà không biết nghiêm khắc tự hỏi vì sao để mất nước-để rút ra những bài học xương máu, thì có thể nói dân tộc ấy chưa trưởng thành và nguy cơ mất nước có thể sẽ còn lặp đi lặp lại.

Rồi vế trước của những chiến tích gọi là anh hùng của một dân tộc, chắc chắn phải là những sự cố hèn hạ nào đó-của chính dân tộc ấy. Cũng như vậy, đêm trước của sự khôn ngoan-thức tỉnh, chính lại là những u mê-dẫn dụ nhầm đường lạc lối. Và thật khôi hài, nếu người ta lại sớm quên, hoặc không chịu thừa nhận nhược điểm, để mong rút ra được những bài học lâu dài, mà chỉ một mực tụng ca thành tựu.

Cái đói, cái nghèo, cái lạc hậu-truyền đời, không thể đứng ngoài sự lười nhác, hay “bóc ngắn cắn dài”. Ấy thế mà chỉ biết dành tình thương cho cái nghèo, mà không biết căm ghét cái lười nhác, cái lãng phí, cũng như chỉ biết khinh cái trọc phú, mà không biết trọng sự siêng năng sự làm giàu, thì thử hỏi liệu con người ta có thể biết nuôi chí để thoát nghèo hay không?

Trọng tình, nhưng phải biết đề cao sự tuân lý. Ghét giả dối, nhưng phải biết kính trọng thẳng ngay. Đề cao sự học, nhưng phải biết trọng dụng hiền tài. Ghét sự kiêu ngạo, nhưng phải biểt nhận diện cái khiêm tốn giả tạo. Đề cao lý luận, nhưng phải biểt tẩy chay sự rối rắm, ngụy biện. Đặc biệt, cần phải thấu rằng, chữ nghĩa cũng có thể làm cho người ta thông tuệ, nhưng cũng có thể làm cho người ta thêm u tối.

Thế giới này, vốn có nhiều quốc gia, nhiều dân tộc, cũng như không phải quốc gia nào cũng có điều kiện địa lý thuận lợi. Và đành rằng “sông có khúc-người có lúc”, nhưng rõ ràng chỉ có nghiêm túc học hỏi, suy xét-tự vấn, cầu tiến, mới mong có ngày khá lên được.

Vì vậy sẽ ra sao, khi con người phải sống trong một không gian văn hóa đậm âm tính, thiếu phản biện, chậm hành động, đặc biệt là văn chương nghệ thuật phiến diện, một chiều, thiếu tính khai sáng-thức tỉnh, xa rời bản chất cuộc sống, thậm chí cả bản chất con người?

Hà Nội-21/10/2021

D.Q.V


 

Tin liên quan:
Dương Quốc Việt: Lời của trái tim vô cảm (30.12.2018 16:49)
 Bản để in  Lưu dạng file  Gửi tin qua email



Những bản tin khác:



Lên đầu trang
Các bản tin mới đăng
Nguyễn Trọng Oánh - Hồi ký của Nguyên Ngọc
Chùm thơ Lê Tuyết Lan (Tiền Giang)
Truyện ngắn và tản văn của Nguyễn Thị Liên Tâm
TỪ BIỂN LÊN RỪNG - Bút ký của Ngô Xuân Huệ
Chùm thơ xuân của Trần Ngọc Ánh
Chùm thơ Đặng Hữu Trung
Thơ Dương Thuấn - song ngữ Tày Việt - P 3
Tập thơ "Tình ca Thiếu Khanh" - Phần 2
THƠ DƯƠNG THUẤN - (song ngữ Tày - Việt) P 2
Tập thơ “Tình ca Thiếu Khanh” - Phần 1
Tin cùng chủ đề
Choáng váng truyện sex trẻ em
Mệnh lệnh của tổ tiên - PGS-TS Trần Hữu Tá
NGƯT Vũ Thế Khôi: Không có đạo thầy trò thì đừng nói đến giáo dục
Tưởng nhớ thầy Trần Quốc Nghệ - Người thầy siêu giỏi
Vì sao tôi dịch lại thơ Đường?
Phiên âm hay viết theo tiếng Anh?
Khoảng trống của văn học Việt Nam trên văn đàn Nga
Nỗi xấu hổ của dịch giả Ruồi Trâu
Cụ Vũ Đình Hoè, cựu Bộ trưởng tư pháp kể chuyện về luật sư Nguyễn Mạnh Tường tại phiên toà xét xử ông cố vấn Vĩnh Thuỵ
Người viết trẻ có còn mơ vào Hội Nhà văn?
 
 
 
Thư viện hình