BẾN SÔNG XƯA
(Tưởng nhớ Hà – Tới)
Về thăm lại bến sông xưa
Tháng năm vùi lấp, gió mưa xói mòn
Rêu mờ phủ nhạt gành non
Lối em gánh nước xưa còn nữa đâu
Mưa nguồn đục nước sông sâu
Quặn lòng nghe sóng vỗ đầu con đê
Bao năm xa xứ trở về
Thương sông, thương bến lòng tê tái lòng
Xa mờ cuối dải đê cong
Bến xưa lặng lẽ chìm trong sương chiều
Ngày xa nào có bao nhiêu
Nay về thăm lại gợi nhiều xót xa
Tha hương giữa chốn phồn hoa
Dẫu đông vui mấy quê nhà mình đâu.
CHỢ LÀNG
Chợ làng tuần họp ba phiên
Mẹ tôi đi chợ không tiền cũng đi
Mớ rau mua chịu cô, dì
Tép tôm mua chịu người đi chợ làng
Tình quê chẳng lụy hèn sang
Thiệt hơn thì cũng lọt sàng xuống nia
Có đâu nài ép tranh chia
Mua năm đây để ra kia bán mười
Mồ hôi lai láng chợ rồi
Thấm trong hạt gạo, củ khoai, trái cà
Cái cân cái đấu thật thà
Niềm tin đã trải nghiệm qua bao đời
Lều xiêu mưa nắng mặc trời
Chợ phiên mà ngỡ giữa nơi hội làng.
Việc đời bao chuyện hợp tan
Xưa nay ai thấy chợ làng vỡ đâu!

Nhà thơ Lê Duy Lữ
CỔNG LÀNG
Cổng làng một góc làng quê
Bao năm chứng kiến người về người đi
Mừng ai người đã vinh quy
Thương ai gối mỏi thôi đi lại về
Dãi dầu lưu lại hồn quê
Trăm năm xưa cũ nẻo về xa xôi
Ai còn tất tả ngược xuôi
Tuổi thơ gửi lại sau nơi cổng làng
Đi trong thiên hạ mênh mang
Đã đong được mấy ngày đàng người ơi
Sông quê bến đợi cát bồi
Đất quê vật vã sinh sôi mùa màng
Người quê tình nghĩa ngổn ngang
Trời quê hương vẫn chang chang nắng vàng
Ai về quê dẫu cao sang
Ngựa xe đi dưới cổng làng mà thôi
Cổng làng cái cổng làng tôi
Từ đây đi đã bao người lớn lên.
CHÙA LÀNG
Chùa làng có tự ngày xưa
Sãi chùa sư cụ già nua cả rồi
Thích Ca đứng, Bồ Tát ngồi
Đăm chiêu có lẽ thương người lầm than
Hiên chùa lá sấu rơi vàng
Tam quan lặng lẽ mênh mang gió lùa
Ni Cô phơi cải làm dưa
Rưng rưng thương mảnh sân chùa đìu hiu.
TRỞ VỀ
Trở về với mẹ quê hương
Đã xa mấy chục năm trường đời con
Trở về gặp lại cái còn
Thương bao cái mất chưa tròn niềm mơ
Trở về tìm lại tuổi thơ
Vương trên đồng ruộng, bãi bờ, bến sông
Mát lành ơi gió hương đồng
Tẩy trần sau những long đong phận đời
Nhớ khi góc bể, chân trời
Yên lòng con có một nơi trở về
Ngàn xưa ai chắt tình quê
Để thành câu hát “... Ta về ao ta”
Nay về tóc đã sương pha
Trả quê nguyên thuở mẹ cha sinh thành.