Chào em buổi sáng - Chùm thơ Trần Vấn Lệ (Hoa Kỳ)
[20.06.2019 21:10]
Như thường lệ, anh chào em Buổi Sáng
theo lệ thường, em nóí Cảm Ơn Anh
Sáng hôm nay, anh gõ cửa: Lạnh Tanh
Em! Im Lặng! Chỉ Bình Minh Chim Hót!
Em đâu rồi? Em ra chơi Phú Quốc?
Hay em đang ở vịnh Bắc Vân Phong?
Em nghĩ anh chỉ là một người dưng?
Nghe gõ cửa cũng đừng ra mở!
Vậy mà em nói Em Nghe Lời Chúa:
"Ai xin thì Cho, ai hỏi thì Đáp, ai gõ cửa thì Mở", Thánh Kinh...
Cứ hàng năm, cứ tới lễ Giáng Sinh
em ngoan nhất, em là người-ngoan-đạo!
Sáng hôm nay...
anh đứng nhìn bầy sáo
chúng bay sang sông mà chẳng đợi đò
em cũng bay rồi...em như một giấc mơ!
Anh tự dưng nghe thầm xấu hổ
nghe lạnh lòng vì hình như có gió?
Yêu Người Ta quyết tuân thủ lệ thường
bởi vì yêu là biết mấy nhớ thương...
Xưa, Nguyễn Công Trứ, giữa đường tao ngộ
với một cô nàng...lâu ông không nhớ
rồi một hôm lại gặp lại, không ngờ...
cô nàng đọc cho ông nghe hai câu thơ:
"Giang sơn một gánh giữa đồng
Tuyền quyên ứ hự, anh hùng nhớ chăng?"
Nguyễn Công Trứ cười hả hai hàm răng
rồi...chuyện đó...đi vào văn học sử!
Em em à, hôm nay anh ứ hự
giữa ban ngày...nghe rõ tiếng chim kêu
không nghe em thỏ thẻ những lời yêu:
"Em Đã Dậy Em Chào Anh Buổi Sáng!"
Tình yêu đẹp là tình-yêu-lãng-mạn
sóng tràn bờ, sóng lại trở ngược thôi!
Anh yêu em tình biển tình trời
tìm được trái sim anh sẽ chia em một nửa!
Nửa trái sim...nửa trái tim anh, đó
một mai này chín đỏ rụng rơi...
Anh chào em ban mai không tiếc uổng một lời
càng thêm nhớ em thêm và càng cứ nhớ!
Coi như anh gọi một con đò lỡ...
mờ trên sông một bầy sáo qua sông...
THƠ THỜI CON NÍT
Người ấy thường qua con ngõ này
Thường đi nép bóng dưới tàn cây...
Thường nghiêng cái nón che trời gió...
Thường rất hồng hai má đỏ hây!
Người ấy thường trong mộng của tôi
Hồi tôi mười tám sắp đôi mươi
Hồi tôi đợi Lính kêu từng bữa
Rất sợ mình thi rớt Tú Tài...
Người ấy, ngày xưa, mười sáu tuổi
Thua tôi một lớp, chẳng làm quen
Tôi yêu người ấy thời con nít
Có tập làm thơ...vẽ chữ Em!
Tôi rớt Tú Tài! Tôi rớt thiệt
Tôi vào Sư Phạm...cách chờ thời
Tôi xa Đà Lạt không ai biết
...và, dĩ nhiên nàng...không biết tôi!
Khi tôi tốt nghiệp, nàng đâu mất?
Nhà vẫn cây đào, vẫn nắng mưa...
Tôi dạy học và...tôi sắp Lính
Không yêu ai cả, để làm thơ!
*
Những bài thơ thuở đầu xanh tóc
Đến bạc trong tù, em ở đâu?
Tôi hỏi thời gian - không tiếng đáp!
Hỏi em, chưa được hỏi một câu!
Núi sông Nam Bắc dài muôn dặm
Mà biển thì ôi vạn vạn trùng...
Tôi bóp trái tim, thơ nhỏ giọt
...và hai Thế Kỷ lướt song song!
Tôi giả đò thương nhớ Cố Huơng
Thật tình tôi chỉ nhớ ai thương
Nhớ Hàn Mạc Tử...thơ đau đớn
Tôi hiểu Tình Yêu Rất Dị Thường...(*)
Yêu Núi yêu Sông yêu Gái đẹp
Hết rồi Yêu Quý Để Mình Yêu
Nào ai trai trẻ không như vậy?
"Có Nghĩa Gì Đâu Một Buổi Chiều!" (**)
Trần Vấn Lệ
(*) Thơ Hàn Mạc Tử: "Đêm qua nằm mộng thấy Thương Thương / má đỏ au lên đẹp lạ thường!"
(**) Thơ Xuân Diệu: "Không ai định nghĩa được Tình Yêu! Có nghĩa gì đâu, một buổi chiều / nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt / bằng mây nhè nhẹ, gió hiu hiu..."
|