Kỳ trước: Chùm thơ thứ nhất Ngô Xuân Huệ
TRỞ LẠI CHIẾN TRƯỜNG XƯA
Tặng anh Đoàn Duyễn và các CCB thành phố Hải Phòng
Quê hương anh có bãi cát vàng Hoàng Châu
Có sân đình làng Gia Lộc
Thửa ruộng muối xã Đồng Bài
Quê hương anh nơi khách thập phương dừng chân: Bến Gót
Anh chia tay người anh yêu bên lũy tre xanh làng Trúc Cả Văn Phong
Tạm xa thành phố "Hoa Phượng Đỏ"
Giữa mùa đông
Anh lên đường xuyên Việt
Gửi bạn một khoảng trời giá rét.
Những dòng sông anh qua
Những di tích, tượng đài anh đến
Nơi ấy là chiến trường của bao người anh hùng tham gia trận chiến, là chỗ đứng cuả nhân dân trong hoà bình dựng xây xóm bản, sơn hà;
Nơi ấy là sông Hiền Lương Quảng Trị, thành phố Hồ Chí Minh quang vinh, Kon Tum, Đắc Lắc, Bảo Lộc, Lâm Đồng
Ôi Tây Nguyên cao vời vợi
Đà Lạt mù sương mai
Nơi ấy có nhân dân yêu thương vật lộn với mưa lũ thác ghềnh, với sóng gió cuộc đời gian nan chật vật.

Chân dung tác giả
Anh vẫn biết trời dẫu cao, biển dẫu rộng, đường dẫu dài
Nên đường xa chân cứng đá mềm
Trở lại chiến trường xưa anh đến với tương lai.
Muà đông đang qua phương Nam sẽ thắm vàng sắc hoa mai
Hải Phòng giữa đông vắng nhành hoa phượng đỏ
Anh trở lại quê hương sông Cấm kia rồi
Kí ức anh ánh bừng màu phượng vĩ
Rừng nguyên sinh Cát Bà chim về xây tổ
Anh, người chiến đấu
Anh, người dựng xây
Anh, ông xây rú
Anh, ông trụ trời
Anh, người đào non lấp biển
Để Hải Phòng vươn cao giữa vũ trụ sáng ngời.
Cát Hải - Hải Phòng 8/12/ 2018
CỌC GỖ BẠCH ĐẰNG
Tôi đến Phà Rừng khi phà vắng khách
Đến với sông khi nước xuống cạn dòng
Bờ bên kia Chợ Chùa chắc chợ còn đông
Bờ bên này Chợ Rừng rộn ràng tấp nập
Sản phẩm Chợ Rừng nghêu, sò, ốc hến...
Em gái Quảng Ninh
Nụ cười tươi trìu mến
Hút mất hồn thi nhân
Du khách ngập ngừng... em đừng bắt mất vía...
Em ơi, vàng đen đẹp từng vỉa
Em đẹp giữa núi ngàn
Mạch nước Giếng Rừng trong ngần
Hoàng hôn ngời ánh sao
Dấu tích cánh rừng làm cọc gỗ Bạch Đằng là cổ thụ lim sừng sững cành chọc trời tua tuả giữa bao tháng ngày bão táp thét gào.
Sông vắng, rừng vắng, quán vắng giữa trưa
Bồ tát về trời hay về trong làng bản
Nhịp triều nay vẫn nhịp triều xưa
Sống vỗ bờ, vỗ lòng em, lòng bạn
Ôi Quảng Ninh ơi! dưới trời, giữa đất
Tôi bỗng nhận ra mình: vẫn yêu em ngây ngất
Và yêu lời văn em đọc
Nói về quê hương, về cọc gỗ Bạch Đằng
Cát Hải - Hải Phòng 19 tháng 11, 2018 ·
TRĂNG VỠ
Trăng vỡ rơi đi đâu
Chỉ còn em: Trăng Khuyết
Mảnh khảnh
bầu trời cao
Lúc chiều về nắng tắt
Có một thuyền trăng treo
Anh lặng nhìn trăng khuyết...
Trăng ơi! Bên em mưa
Bên anh trời còn nắng
Trời lúc nắng lúc mưa
Mà tình em biển lặng
Em vẫn quay bên anh
Vệ tinh miền trái đất.
Trăng khuyết là em
Trăng tròn cũng là em
Cứ mỗi ngày Cuội tới
Lưỡi đôi chiều gian dối
Em đừng nghe Cuội nói
Để mẹ vui xơi trầu.
Cuội không đi chăn trâu
Cuội thích gần Trăng Vỡ
Để đồng sâu đồng cạn
Cây lúa ngập mưa rào
Thương cây lúa vùng cao
Vào những ngày lũ suối
Trăng Vỡ về thăm mẹ
Nhà xa đường lầy bùn
Ngôi nhà sàn chênh vênh
Mẹ nhìn em Trăng Tròn
Men rượu cần ngọt lạnh
Trăng Tròn ơi!Trăng Tròn
Bản đón em như hội
Tiếng khèn tình véo von
Ai đợi em mỏi mòn...
Cát Hải - Hải Phòng 15/8/2017
N.X.H
(Theo bản tác giả gửi NBĐ)