HIỆP SĨ CUỐI CÙNG
Dành một ngày rong chơi dành một đời giong ruổi
Ta ngã trong ta mặt đất bắn hoa vàng
Anh đau khổ vì anh tỉnh táo
Thiên hạ hay cười thiên hạ hay quên
Em tự bủa vây em phấn son trùng điệp
Trận mưu sinh tua tủa tháng năm dài
Mây váy ngắn chân trời sẩm tối
Da trắng sông hồ da trắng chông gai
Ta cứ gõ vuông tròn không dám chắc
Những cạnh bàn nhân thế sắc như dao

Nhà thơ Trần Hưng
NGỰA ĐÁ SANG SÔNG
Bao giờ ngựa đá sang sông
Để anh bán hết ruộng đồng sang theo
Vợ con xe máy một đèo
Quần bò cứ choãi chân chèo phố đông
Bao giờ ngựa đá sang sông
Lênh đênh bia đá tượng đồng ra xa
Ta mò nước đục tìm ta
Bãi bồi tuổi Ngọ đến là long đong
Nõn nà sang với rêu phong
Cỏ hoa đã sẹo bên hông ngựa thồ
CẢI ĐẮNG LẠNG SƠN
Ô bàn cờ mặt đất
Rau cải đắng ai trồng
Núi như là con tốt
Mất khi vừa sang sông
Nào ai thua ai thắng
Rau cải đắng không tàn
Còn con xe cọc cạch
Chở vị đời lang thang
Theo bản tác giả gửi NBĐ
NBĐ: Bạn đọc có thể tìm hiểu thêm về tác giả qua FB Haohoa Khach