BÙI MINH TRÍ: Sinh 1939, PGS TS NGƯT, giảng viên ĐHBK Hà Nội. Học đại học ở Liên bang Nga rồi Ucraina từ 1961- 1966. Nghiên cứu sinh tại Đại học Tổng hợp Lêningrat 1970-1973. Hiện sống ở Tạ Quang Bửu, P. Bách Khoa, Hà Nội
HOA ANH ĐÀO
Hoa anh đào! Nghe sao thân thiết
Từ những ngày xưa tôi biết nước Nga
Cùng cô bạn tóc vàng chung lớp
Thoảng anh đào trong mùi tóc hương pha
Vốn tiếng Nga hồi đầu tôi bập bẹ
Nuốt từng lời em nói ngân nga
Môi em đỏ như anh đào đầu vụ
Má em hồng như đào nụ quê nhà
Bài học chung hai đứa mình chóng thuộc
Em còn khen “Anh giải toán nhanh là…”
Trong lòng như có gì nhen nhóm
Ấp ủ hoài tôi đâu dám nói ra
Thời gian trôi dịu dàng như mộng
Gần tấc gang mà sao vẫn như xa
Chỉ có trái tim tôi mách bảo:
Hoa anh đào còn thắm mãi trời Nga.
Matxcơva tháng 6/1966
Hà Nội tháng 10/2007
THĂM THẦY GIÁO
(Kính tặng GS M.K. Chirkov, nguyên Viện trưởng
viện Toán - Cơ trường ĐH Tổng hợp Lêningrat)
Chiều giá lạnh, thăm Thầy giáo cũ
Con tàu bỏ lại Mát-xcơ-va
Thành phố Lê-Nin trong tuyết phủ
Trắng trời, trắng đất, trắng sân ga
Những con phố vừa quen vừa lạ
Đá lát nghìn năm đã mỏi mòn
Thành quách nghiêng nghiêng soi bóng nước
Chợt buồn rướm máu thuở vàng son
Ngoại ô nơi bến dừng xe điện
Vẫn thế đơn sơ một nếp nhà
Thầy đón tôi mắt già rớm lệ
Dáng thanh cao, áo gió phôi pha
Đường khoa học buồn vui từng trải
Như Bạch dương sừng sững giữa trời
Gội tuyết sương, đón tia nắng mới
Cho cây non nảy lộc đâm chồi…
Dòng Nê-va mãi trôi đường bệ
Dù bể dâu đất lở, cát bồi
Sóng vẫn dạt dào thầm chứng kiến
Tấm lòng Nga như của Thầy tôi.
Lêningrat mùa đông năm 1993,
Hà Nội tháng 11/2011

CÓ M?T CHIỀU ĐÔNG NƯỚC NGA
(Kính tặng GS M.K. Chirkov, nguyên Viện trưởng
viện Toán - Cơ trường ĐH Tổng hợp Lêningrat)
Gập ghềnh đá hoa cương
Nê-va trắng
Đôi bờ trinh nguyên trắng
Dịu dàng tuyết bay xui lòng tĩnh lặng
Dấu chân nào vương vấn một thời trai
Sông bình yên đổ bóng những lâu đài
Dẫu tóc bạc lòng người không bạc
Ta trèo lên bồn chồn từng bậc
Mấy năm ròng náo nức đi về
Thầy đó ư?
Ta bé nhỏ trong vòng tay
bao dung và mạnh mẽ
Như tựa vào nước Nga vạm vỡ
Trong mắt Thầy dịu mảnh trăng non
Ta xa nước Nga bốn mươi năm
Đã mỏi mệt sau bao nhiêu đường đất
Khi chao đảo
Khi tận cùng hạnh phúc
Ta lại nghĩ đến Thầy
và chùm hoa đỏ buổi chia tay.
Lêningrat mùa đông năm 1993
Hà Nội tháng 11/2012
GIÃ BIỆT LÊNINGRAT
Giã biệt nhé! Thành phố ơi ở lại
Hình bóng Người sâu thẳm trái tim tôi
Những tháp vàng nghiêng mình soi bóng nước
Dòng Nê-va đường bệ của muôn đời
Tôi lắng nghe bài ca hát về Người
Phố phường thân yêu Lê-nin-grat
Tàu điện leng keng, dòng người thân thiết
Những khu vườn cây gió biếc hương say
Kỷ niệm xưa bao nỗi nhớ dâng đầy
Trang sách mở, vui hội hè đêm trắng
Chuyện Hoàng tử với Cánh buồm đỏ thắm
Hạnh phúc trao nàng thôn nữ dịu hiền
Tôi xa Người vẫn giữ trọn mối tình
Buồn da diết như xa người say đắm
Tôi bên Người gặp bao điều may mắn
Nửa vòng quay ta vẫn mãi gần nhau!
Lêningrat tháng 10/1973
Hà Nội tháng 6/2013

MÙA THU NGA
Khi đàn sếu đan ngang trời xanh thẳm
Mắt dõi nhìn, thầm hát Nước Nga
Lá vàng sẫm mùa thu đang chín
Chợt nhớ về năm tháng qua
Cây lung linh sắc màu huyền ảo
Rừng Bạch dương chen Sồi, Thích, Liễu, Phong
Làn gió nhẹ, lá xoay tròn e ấp
Mùa thu Nga gợi cảm đến nao lòng
Vời vợi xanh, buồn bịn rịn
Dịu ngọt trong veo ánh mắt em nhìn
Bánh mì đen, đậm đà muối mặn
Tấm lòng ai đôn hậu nồng nàn
Chiều buông tím, Thùy dương in bóng
Thân thiết sao chiều Matxcơva
Trôi nhanh quá giờ chia tay lưu luyến
Về quê nhà, nhớ lắm nước Nga.
Hà Nội tháng 8/2013
B.M.T