Thơ tình nước Nga (P14) K. Balmon và các nhà thơ khác - Ngọc Châu dịch
ПЕЧАЛЬ ЛУНЫ
Ты мне была сестрой, то нежною, то страстной,
? я тебя любил, и я тебя люблю.
Ты призрак дорогой… бледнеющий… неясный…
О, в этот лунный час я о тебе скорблю!
Мне хочется, чтоб ночь, раскинув?ая крылья,
Возду?ной ти?иной соединила нас.
Мне хочется, чтоб я, исполненный бессилья,
В твои глаза струил огонь влюбленных глаз.
Мне хочется, чтоб ты, вся бледная
от муки,
Под лаской замерла, и целовал бы я
Твое лицо, глаза и маленькие руки,
? ты ?епнула б мне:
«Смотри, я вся — твоя!»
Я знаю, все цветы
для нас могли возникнуть,
Во мне дрожит любовь,
как лунный луч в волне.
? я хочу стонать, безумствовать,
воскликнуть:
«Ты буде?ь навсегда любовной пыткой мне»
Константин Бальмонт
>>> Thơ tình nước Nga (P13)
NỖI BUỒN TRĂNG
Anh yêu, anh đã yêu em
Cô em gái, lúc dịu hiền, đắm say.
Ảo ảnh mà thân quí thay…
Tái xanh… nhợt nhạt… những ngày trăng lên
Phút giờ anh nhói trong tim!
Mong sao đêm trải cánh mềm bao la
Thinh không gắn kết đôi ta
Và anh - thiếu lực, xót xa trong lòng,
thổi được lên ngọn lửa hồng
trong mắt em để cháy bùng tình yêu.
Anh muốn, dẫu đau khổ nhiều
Xanh xao nhưng với cưng chiều của anh
Em lặng người nhận hôn tình
lên đôi mắt, bàn tay xinh yêu kiều.
Thầm thì em đáp lời yêu:
Của anh tất cả, em chiều - thấy không!”
Anh biết, hoa sẽ vui lòng
cùng đua nở vì mình trong phút này.
Tình anh run rẩy, đắm say
Như trăng vàng rọi hồ đầy sóng xô
Muốn rên, điên loạn, thét to:
“Mối tình đau khổ vô bờ của tôi
vĩnh hằng thế nhá em ơi”.
Я ЛЮБЛЮ ТЕБЯ
Я люблю тебя боль?е, чем Море, и Небо, и Пение,
Я люблю тебя доль?е, чем дней мне дано на земле.
Ты одна мне гори?ь, как звезда в ти?ине отдаления,
Ты корабль, что не тонет ни в снах, ни в волнах, ни во мгле
Я тебя полюбил неожиданно, сразу, нечаянно,
Я тебя увидал - как слепой вдруг рас?ирит глаза
?, прозрев, поразится, что в мире изваянность спаяна,
Что избыточно вниз, в изумруд, излилась бирюза.
Помню. Книгу раскрыв, ты чуть-чуть ?елестела страницами.
Я спросил: "Хоро?о, что в ду?е преломляется лед?" Ты блеснула ко мне, вмиг узрев?ими дали, зеницами.
? люблю - и любовь - о любви - для любимой - поет.
ANH YÊU EM
Tình anh còn lớn hơn nhiều
biển trời cùng những khúc chiều ru ca,
dài hơn năm tháng đời ta.
Em - sao xa cháy sáng lòa hồn anh
Em - con tàu trong mơ xanh
Sương mù, sóng cả phủ quanh không chìm
Tình yêu sét đánh con tim
Như đang mù bỗng được nhìn trần gian
Ngạc nhiên khi anh thấy nàng
Kim cương, châu báu, bạc vàng rụng rơi
Anh nhớ : sột soạt trang rời
lật từng tờ sách em ngồi trước anh.
Hỏi em: "Lòng vẫn lạnh tanh?
Loáng lên ánh mắt trong lành tươi vui
Mắt em hát câu trả lời:
Yêu, đang yêu, cả cuộc đời này yêu.
ЛУННЫЙ СВЕТ
Когда луна сверкнет во мгле ночной
Своим серпом, блистательным и нежным,
Моя ду?а стремится в мир иной,
Пленяясь всем далеким, всем безбрежным.
К лесам, к горам, к вер?инам белоснежным
Я мчусь в мечтах; как будто дух больной,
Я бодрствую над миром безмятежным,
? сладко плачу, и ды?у– луной.
Впиваю это бледное сиянье,
Как эльф, качаюсь в сетке из лучей,
Я слу?аю, как говорит молчанье.
Людей родных мне далеко страданье,
Чужда мне вся земля с борьбой своей,
Я – облачко, я – ветерка дыханье.
Константин Бальмонт
ÁNH TRĂNG
Khi trăng rọi sáng trời đêm
Huy hoàng, hiền dịu lưỡi liềm sáng trong
Hồn tôi mê đắm vô cùng
vùn vụt bay tới mông lung xa vời
rừng xanh, đỉnh tuyết, núi đồi
mơ trôi vùn vụt hồn người mộng du.
Yên bình thao thức lời ru
Thở bằng trăng ngọt ngào như khóc thầm
Tôi uống cạn ánh trăng ngần
Đu đưa trăng võng như thần non tiên
Nghe lặng im kể nỗi niềm
Lạ xa với mọi khổ phiền vây quanh,
cả trái đất này với chiến tranh
Tôi – gió nhẹ, áng mây lành mà thôi.
ТЕБЯ Я ХОЧУ
мое счастье
Тебя я хочу, мое счастье,
Моя неземная краса!
Ты - солнце во мраке ненастья,
Ты - жгучему сердцу роса!
Любовью к тебе окрыленный Я бро?усь на битву с судьбой.
Как колос грозой опаленный,
Склонюсь я во прах пред тобой.
За сладкий восторг упоенья Я жизнью своей заплачу!
Хотя бы ценой исступленья -
Тебя я хочу!
Константин Бальмонт
MUỐN CÓ EM…
Ôi niềm hạnh phúc của anh
Khát khao mong muốn quyết giành tình em
Của anh sắc đẹp siêu nhiên!
Em - mặt trời giữa màn đêm mịt mờ
Em - tim lửa hạt sương mơ!
Tình anh bay bổng những giờ bên nhau
Anh lao vào cuộc đấu đầu
với phận số. Dẫu dãi dầu gió dông
rạp như bông lúa ngoài đồng
trước em, anh cũng vui lòng làm ngay.
Vì ngọt ngào đắm say này
sẵn sàng anh đổi trao tay cuộc đời
Chỉ cần anh có em thôi
(Konstantin Dmitrievich Balmont)
2. ANNA AKHMATOVA
(Анна Ахматова) 1889-1966 . Nhà thơ, phê bình văn học, dịch giả, một trong những nhà thơ lớn nước Nga.
Широк и желт вечерний свет,
Нежна апрельская прохлада.
Ты опоздал на много лет,
Но все-таки тебе я рада.
Сюда ко мне поближе сядь,
Гляди веселыми глазами:
Вот эта синяя тетрадь -
С моими детскими стихами.
Прости, что я жила скорбя
? солнцу радовалась мало.
Прости, прости, что за тебя
Я сли?ком многих принимала.
Анна Ахматова
KHÔNG ĐỀ
Chiều mênh mông và óng vàng
Tháng tư mát lạnh, dịu dàng quá thôi
Qua bao năm tháng cuộc đời
anh mới đến, nhưng thật vui anh à.
Ngồi gần bên em đi mà
xem bằng đôi mắt chan hòa niềm vui
Cuốn vở xanh ngày thiếu thời,
chép thơ em viết từ hồi trẻ con.
Thật thà, em sống rất buồn
Ít niềm vui, hiếm thấy nguồn nắng tươi
Tìm anh, đã lẫn bao người
Không giận em nhé, nói lời đi anh.
3. ANDREY DEMENCHEV (Андрей Дементьев)
Andrey Demenchev sinh năm 1928 – nhà văn hóa, thành viên danh dự Viện Hàn Lâm Nghệ Thuật Nga
ЛЮБЛЮ
Спускалась женщина к реке.
Красива и рыжеголова.
Я для нее одно ли?ь слово
писал на выжженном песке.
Она его читала вслух.
“? я люблю…”- мне говорила.
? повторяла: “Милый, милый…”-
так, что захватывало дух.
Мы с ней сидели на песке.
? солнце грело на?и спины.
Шумели сосны-исполины.
Грачи кричали вдалеке.
Я в честь ее стихи слагал.
Переплывал Быстрину на?у,
чтобы собрать букет рома?ек
и положить к ее ногам.
Она смеялась и гадала.
? лепестки с цветов рвала.
То ль клятв моих ей не хватало,
То ль суеверною была.
С тех пор про?ло немало лет.
Глаза закрою - вижу снова,
как я пи?у одно ли?ь слово,
которому забвенья нет.
YÊU
Nàng tụt xuống theo bờ sông -
tóc vàng rực đẹp vô cùng - tới tôi.
Mà chỉ có một từ thôi,
tôi viết trên cát vàng phơi tặng nàng.
Nàng đọc lên, rồi nhẹ nhàng
“Và em cũng vậy, yêu chàng, chàng ơi”
“Yêu, yêu…” – nàng lặp từng lời
Thân thương quá khiến lòng tôi nghẹn ngào
Cùng ngồi trên gò cát cao
Để mặt trời nung lửa vào sau lưng
Vi vu reo những cây thông
Xa xa bày quạ như cùng gào lên.
Tôi viết bài thơ tặng em
Bơi qua sông Xiết để đem chút quà
Dưới chân em đặt bó hoa
Những bông cúc dại quê nhà, vậy thôi.
Em cười, từng cánh ngắt rời
Bói tình yêu với cánh rơi cuối cùng
Tôi thề, em chưa vừa lòng
hay là mê tín từ trong tâm rồi.
Bao năm tháng đã chảy trôi
Nhưng nhắm mắt lại trước tôi vẫn là
một chữ viết trên bồi sa
Không gì có thể xóa nhòa đâu em.
(Andrey Demenchev)
4. AFANASI AFANASIEVICH FET
Afanasy Afanasievich Fet (Афанасий Афанасийевич Фет) 1920-1892. Một trong những nhà thơ lớn nhất của nước Nga thế kỉ XIX
ПЕРВЫЙ ЛАНДЫШ
О первый ланды?! ?з-под снега
Ты проси?ь солнечных лучей;
Какая девственная нега
В ду?истой чистоте твоей!
Как первый луч весенний ярок!
Какие в нем нисходят сны!
Как ты пленителен, подарок
Воспламеняющей весны!
Так дева в первый раз вздыхает
О чем – неясно ей самой,-
? робкий вздох благоухает
ĐÓA LINH LAN ĐẦU TIÊN
Ồ! Đóa linh lan đầu tiên
Lách qua lớp tuyết để xin nắng vàng
Sao mà hoan lạc, dịu dàng
Hương thơm tươi mát của nàng lan ơi!
Như tia nắng sớm xuân thời
Thả mộng mơ xuống đất trời hỡi em!
Món quà quyến rũ khát thèm
Mùa xuân đến bốc lửa tim rực ngời!
Như lần đầu trong cuộc đời
Trinh nữ kia bỗng thở dài bâng khuâng
Vì sao, chẳng thể hỏi lòng
Mà hương thở nhẹ ngát trong đất trời
Hết
Đón đọc: 101 Bài thơ trữ tình nước Nga do Ngọc Châu dịch. NXB Thế giới 2012