>>>Khoảng trời xưa (7)
Chùm thơ làm sau khi ra viện, về làm việc ở báo Tin tức & Thị Trường
80. TỰ TRÀO
Giữa biển đời ồn ào sôi động quá
Tôi thu mình làm con ốc lẻ loi
Không dám nói những lời to tát lạ
Quên mất tên ở giữa chốn đông người.
Tôi biết anh khôn ngoan, tài giỏi lắm
Biết cả anh im lặng sống theo thời
Tôi muốn học, nhưng sao mà khó thế
Biết luôn mình gàn dở kiếp buông lơi.
Đôi dòng thơ chỉ viết vào ngẫu hứng
Lôi tâm can nghĩ ai cũng như mình
Bao đắng cay lặng thầm trong bóng tối
Chút ngọt ngào chia sẻ mọi sinh linh.
Nhưng có lẽ trời muốn ta là thế
Dẫu thiêu thân cũng sống một vòng đời
Điều an ủi ấy là khi nhắm mắt
Một hai người nào đó tiếc thương tôi...
07.05.2005
81.NGẪU HỨNG
Tặng N.A.T
Ngày mỗi ngày hao mòn về sức lực
Cái guồng quay công việc cuốn ta đi
Mắt luôn mở để biết mình vẫn thấy
Sống bên đời đâu gạt hết sân si.
Tôi thấy em cuối đường như đứng đợi
Vòng tay êm xây mộng ấm gia đình
Em đâu hiểu lòng tôi thương em lắm
Nhưng tôi còn nặng nợ kiếp điêu linh.
Tôi gánh chịu mọi nỗi niềm cay đắng
Em trách tôi rồi về lại lòng trần
Cầu mong em đừng nhớ gì tôi nữa
Để đời em tươi thắm vạn ngày xuân...
20.05.2005
82. KHÔNG ĐỀ 2
Có thể từ kiếp xưa
Chúng ta đã từng hò hẹn
Nhưng duyên phận luôn muốn đùa tới bến
Nên đời này hai ta chẳng gần nhau.
Không gian lặng thầm
Đâu thể nào chứa hết nỗi đau
Bao đắng cay không đẫm đầy nước mắt
Mà chỉ có nụ cười khiến cho lòng se thắt.
Như con tàu trên đường về phía trước
Hai ta đi chung một chuyến hành trình
Mỗi người đều gồng mình chịu đựng lắm gian
truân
Phải mang vác trên vai nhiều nỗi lo trần thế.
Ta không thể giữa chừng thay đường, đổi vé
Bao nhiêu năm số mệnh đã an bài
Mộng ước nào cũng chỉ hẹn ngày mai
Khi linh hồn đã trở về bùn đất.
Ta hiểu nhau từ đời thường rất chật
Đau niềm đau không thể nói thành lời
Biết nhìn tương lai
Bình tâm đi con tàu ga đầu về ga cuối...
20.09.2005

83. LỠ HẸN
Thôi hẹn hò chi nữa phải không em
Con thuyền tình đã nhổ neo, rời bến
Dẫu ngoái lại và ngàn lần lưu luyến
Cơn sóng trào dòng nước vẫn chao nghiêng.
Anh mang theo mình một nỗi niềm riêng
Đầy tiếc nuối lời ước thề vội vã
Anh đâu biết đường trần mênh mông quá
Lối gặp em là ngõ hẹp chông chênh.
Còn hẹn hò chi nữa phải không em
Có thương nhau, thương cho đời trói buộc
Như dòng sông chỉ trôi về phía trước
Quá nặng lòng thành tù hãm, oan khiên.
Em cầu mong anh năm tháng bình yên
Anh chúc em gắng làm tròn bổn phận
Chuyện đôi ta – nốt nhạc tròn câm nín
Chỉ để mình khi nào đó – tương tư...
20.09.2005
84. MÙA THU
Gió lạnh tràn qua khung cửa
Cuốn theo lá rụng trong chiều
Choàng thêm lên mình chiếc áo
Mùa thu vừa đến hắt hiu.
Mùa thu lạnh nồng đôi má
Em thơ đi học vội vàng
Mùa thu say bừng mắt lá
Trưa về đốm lửa xôn xang.
Em nghe mùa thu đang nói
Tình duyên hết tuổi hẹn hò
Em vội về may áo cưới
Mùa thu đang vội chuyến đò.
Mùa thu đang tròn độ chín
Vòng tay nồng ấm đam mê
Vẫn yêu tình yêu muôn thuở
Mỗi khi mùa thu lại về.
20.9.2005
85. TỰ TRÀO 2
Để có thể tự cười mình
Ta đã đi qua rất nhiều năm tháng
Hạnh phúc, đắng cay, ngọt ngào, lai láng
Và bao lần vuột mất những tình yêu.
Cuộc đời dạy ta có bao nhiêu điều
Khi thơ trẻ ta dại khờ đâu hiểu
Lòng kiêu hãnh hay chính mình non yếu
Mà bây giờ nuối tiếc tháng năm trôi.
Để có thể tự cười mình
Sao ta không biết cười ngày xưa ấy
Lại để cho yếu mềm thành lệ trào run rẩy
Vội vàng đi khi chưa kịp bình tâm.
Chẳng thể nào dừng lại để băn khoăn
Chưa dạn dày để thấm đời mỏi mệt
Tưởng gió sương ở bên ngoài cách biệt
Nào đâu hay sương gió vận vào tim.
Để có thể tự cười mình
Lòng ta đã nhiều đoạn đường vấp ngã
Nhưng dẫu cho đau buồn hay nghiệt ngã
Ta vẫn gồng mình trọn vẹn cùng ta.
Nhân ái cho mình, nhân ái bao la
Là lẽ sống vững bền hơn tất cả
Hoa vẫn nở trên đất cằn sỏi đá
Tự cười mình cho cuộc sống thơm hương...
20 – 21.09.2005
86. KHÔNG ĐỀ
Nghe gió mùa se se lạnh
Thổi ngang qua vầng trán buồn
Biết là mùa đông đã đến
Mây về lãng đãng chiều hôm.
Màu nâu bao trùm sương khói
Nhuốm màn cảnh vật hao gầy
Thương mẹ lưng còng đi cấy
Giẻ mạ loang bùn se tay...
03.11.2005
87. NGƯỜI CON GÁI CÓ ĐÔI MẮT BUỒN
Người con gái có đôi mắt buồn
Nhìn vào đâu trong chiều đang đến
Cô muốn như cánh chim lao vào đau đớn
Để có thể lời ca trong vút, ngọt ngào
Hoặc như ngôi sao
Lẫn muôn ngàn tinh tú
Vô danh hàng ngàn đêm
Chỉ để một lần lóe sáng
Cho những lời đang yêu
Hay như hạt cát biển khơi bé nhỏ, cô liêu
Sóng biển lên là chìm dần đáy nước
Dẫu cát thôi vẫn có lần mộng ước
Khi lâu đài đang xây.
Người con gái có đôi mắt buồn
Cô nhìn đi đâu, về đâu
Không biết nữa
Phía bên ngoài cánh cửa
Muôn ngàn đời lung linh...
14.11.2005
88. NHÌN VỀ PHÍA MẶT TRỜI
Nhìn về phía mặt trời
Lặng thầm mà sống
Dù cuộc đời có muôn vàn cay đắng
Mỗi bình minh là một niềm tin.
Xin đừng hủy hoại mình
Lúc ta đang âm thầm, tuyệt vọng
Nhìn về phía mặt trời
Đốt lên bầu máu nóng
Máu trào sôi sẽ thành lối ta đi.
Đau đớn tột cùng
Hãy cố nhìn kia
Ánh dương đỏ đang leo dần đỉnh dốc
Chỉ cần bước lên
Chỉ cần không ngã gục
Con đường đời lại nâng đỡ ta qua...
26.11.2005
89. NIỀM TIN
Mùa xuân ơi – Lại đến
Gieo ánh bạc trên đường
Trên hàng cây, mái phố
Trong lòng người tha phương.
Năm nay, xuân khác lạ
Không dâng trào, đắm say
Biết bao nhiêu biến cố
Thay đổi nhanh hàng ngày.
Xuân đi vào sâu thẳm
Ẩn giấu một niềm tin
Chắc mai trời sẽ ấm
Bởi tuyết hồng lung linh...
26.11.2005